Khủng hoảng tài chính ! Nợ
Kinh Thánh dạy chúng ta như thế nào về tiền ?

Người giàu quản hạt kẻ nghèo; Kẻ nào mượn là tôi tớ của kẻ cho mượn.
   Châm Ngôn 22:7

=> Khi nợ thì rất là mệt mõi, luôn phải áp lực trả nợ. Sẽ bị lệ thuộc, hãy chi tiều đầu tư trong khoản rủi ro mà mình có thể chấp nhận được.
Giàu ở đây cũng có thể là giàu trí tuệ, tri thức, phải luôn luôn khiêm nhường học hỏi.

“Kế hoạch của người cần mẫn dẫn đến dư dật, Còn những kẻ vội vàng, hấp tấp sẽ đưa đến nghèo đói" Châm Ngôn 21:5

=> Khi làm bất cứ chuyện gì phải dành thời gian suy nghỉ 1 cách thấu đáo để tạo ra một kế hoạch và thực thi nó, cầu xin sự khôn sáng để tạo ra bản kế hoạch hành động còn Hấp tấp hời hợt sẽ dẫn đến thất bại

11 Tài vật người giàu, ấy là cái thành kiên cố của người, Trong ý tưởng người cho nó như một bức tường cao. Châm Ngôn 18

=> Đừng có trong cậy sự vững chắc của giàu có quá, nó chỉ là trong trí tưởng tượng thôi
6 Vả, sự tôn kính cùng sự thỏa lòng ấy là một lợi lớn.
7 Vì chúng ta ra đời chẳng đem gì theo, chúng ta qua đời cũng chẳng đem gì đi được.
8 Như vậy, miễn mà đủ ăn đủ mặc thì phải thỏa lòng;
9 Còn như kẻ muốn nên giàu có, ắt sa vào sự cám dỗ, mắc bẫy dò, ngã trong nhiều sự tham muốn vô lý thiệt hại kia, là sự làm đắm người ta vào sự hủy diệt hư mất.
10 Bởi chưng sự tham tiền bạc là cội rễ mọi điều ác, có kẻ vì đeo đuổi nó mà bội đạo, chuốc lấy nhiều điều đau đớn. 1.Timothê 6


=> Mỗi người có vị thế hoàn cảnh khác nhau, không nên so sánh vói người khác, làm gì cũng phải tự lượng sưc mình. Ước muốn vượt quá khả năng chính là tự hủy.
Lời Khích Lệ Trong Kinh Thánh Khi Nương Tựa Nơi Ngài